Huệ Mệnh Kinh

Huệ Mệnh Kinh

Huệ mệnh kinh tự tựa.
Hoa dương tôi người làng Hồng đô, lúc nhỏ rất thích đạo Phật. Nhân vào chùa chơi nên có biết đôi chút về Phật, thường có hoài bảo đi xa. Khi được diện kiến với tăng, tôi thường vui sướng. Ngày kia, nghe một trưởng bối nói rằng, Ngũ tổ cách ba, âm thầm truyền đạo riêng cho Lục tổ. Tôi đứng một bên nghe vui sướng như vừa tỉnh mộng, nhận ra rằng người tu luyện tất cần có thầy chỉ bảo. Tôi đi khắp nơi cầu sư, trãi qua vô vàn gian khổ, đều không gặp được thầy. Sau đến Uyển thúy, chùa Song liên xuống tóc quy y. Càng thêm tìm hỏi, phàm các bậc thầy của tam giáo, tôi đều tìm đến tham cứu, nhưng chẳng có ai biết về yếu chỉ Huệ mệnh. Tôi tự than rằng: tìm thầy khó thật! Cứ đi thế này, sẽ uổng phí cả đời người! Sau tôi hốt nhiên tự phát niệm, cứ mỗi đêm canh hai quì lạy và nguyện cầu. Trời cao có cầu tất được.
Trải qua nữa năm, may gặp thầy Ngũ xung hư truyền cho tôi bí chỉ, hoát nhiên thông ngộ, mới biết rằng cái đạo của Huệ mệnh, tức là linh vật đã có sẵn trong ta.
Sau đó tôi đến Khuông lư, lại gặp thầy Hồ Vần, biết là người phi thường, tôi ân cần thọ lãnh.
Tiếp đó được thầy Ai dục, đại phát từ bi khai ngộ cho tôi những điều vi mật của sự cử diệu trong ngoài của linh khiếu, đều được chu đáo và triệt để. Đến lúc tôi ra đi, thầy mới dặn tôi rằng: Phật giáo song tu đến nay đã bị đọan diệt, con nên tiếp tục cái mệnh mạch để độ người hữu duyên. Tôi ẩn cư ở giang tả, cùng vài ba người đạo lữ khổ tu, bích thiền liễu nhiên, quần ngọc chân nguyên khổ tu đã thành xá lợi, khế mặc với sự truyền. Vì vậy, quyển sách này gọi là Huệ mệnh kinh. Vẽ đồ hình để khai mở bí mật của chư cổ Phật, tiết lộ nguyên cơ của các tổ sư, là phương tiện chân thực để tiếp dẫn hậu học.
Tôi nhận thấy người cầu đạo, đa số dựa vào các ngữ lục, trong đó có thực có sai, người hậu học khó biết được cái đạo huệ mệnh của Như Lai, ngộ nhập vào sáo ngữ cuả khẩu thiền, cuối cùng bị cái hại của ngữ lục làm ngu. Tôi đã đọc duyệt nhiều kinh sách với ấn chứng của thầy tôi, thấy chỉ có kinh Lăng nghiêm, kinh Hoa nghiêm và Pháp bảo đàn kinh mới là thực ngữ. Thiền sư thực lục, hòa thượng thực lục đều là vọng ngữ vậy. Muốn tu luyện đạo, không phải thực ngữ thì không thể chứng nhập chân lý, không đủ sức thắng hư vọng. Hư vọng thắng thì ma chứng sinh, tuy là ngừơi trí tuệ đi nữa, cũng không thể chứng nhập vào được. Cả ngàn năm nay, cái đạo Huệ mệnh chỉ bí mật đơn truyền khó mà biết đựơc. Nay tôi dùng những lời rõ ràng và thẳng thắn để đem Phật bảo lưu truyền, dùng làm cân mực cho sự tu luyện. Học giả đọc sách Huệ mệnh kinh này, chính như được truyền dạy. Chỉ cần kiên trì tu luyện, không cần cầu trợ ai mà Phật qủa, có thể chứng ngay được. Đó là bản nguyện của tôi khi khổ tâm cầu sư ngộ đạo vậy.
Càn long năm giáp dần, tại Hạ hồ khẩu, Truyền lư Liễu Hoa dương viết tựa.
Download ebook pdf tại đây

Bạn có thể thích những bài đăng này